“Một năm sau, chúng ta ly hôn, không ai phiền ai.”Quý Ức đồng ý kết hôn giả với Hạ Quý Thần vì tin chắc rằng người đàn ông hoàn hảo như anh sẽ không bao giờ yêu cô. Cô nghĩ rằng đây chỉ là một cuộc hôn nhân giả tạo, không hề liên quan đến tình cảm thật sự. Thậm chí cô còn tự nhủ: sau một năm, ly hôn là chuyện tất yếu; không có chuyện phim giả tình thật xảy ra.Nhưng thực tế lại hoàn toàn khác. Một năm sau, mọi chuyện không chỉ không tiến triển như kế hoạch của cô, mà Quý Ức còn nhận ra: leo xuống giường cũng không được, không thể chọc nổi Hạ Quý Thần, mà mỗi hành động muốn trốn tránh đều vô ích. Khi Quý Ức đau nhức, xoa xoa eo và tìm cách bỏ trốn qua cửa sổ, cô tự nhủ rằng mình đã thoát khỏi nanh vuốt của “ác quỷ” kia.Thế nhưng, ngày hôm sau, khi cô vẫn đang hả hê vì nghĩ rằng đã thoát, mọi nơi cô đến đều có người cúi chào: “Bà chủ Hạ, ông chủ Hạ đang đợi cô.” Quý Ức nhận ra rằng, dù muốn chạy trốn, Hạ Quý Thần vẫn luôn ở khắp nơi, biến hôn nhân giả thành một trò chơi khó thoát, đầy tình huống hài hước và căng thẳng.